TUỔI THƠ TRONG TÔI
Tuổi thơ là quãng thời gian đẹp nhất của một đời người. Mấy ai trong chúng ta khi trưởng thành mà không từng một lần nhìn lại, để mỗi khi mệt mỏi lại tựa vào miền ký ức ấy để tiếp tục nuôi dưỡng những quyết tâm, hoài bão, hay đơn giản chỉ là để có những cảm nhận tích cực hơn về cuộc sống xung quanh và giá trị của bản thân mình.
Tôi muốn ngày nào đó, khi con tôi hồi tưởng lại, trong ký ức của chúng cũng sẽ là hình ảnh một người cha luôn hết lòng với gia đình, chăm chút chọn lựa cẩn thận từng loại sơn nhà , thép, gạch... tốt đẹp, bền nhất để tổ ấm của mình luôn được bảo vệ.
May mắn sinh ra và lớn lên trong một gia đình có truyền thống yêu thương thuận hòa đầm ấm, tuổi ấu thơ trong tôi nhờ thế cũng là một chuỗi ngày bình yên với những hạnh phúc giản dị. Nhớ lắm những ngày được làm chú nhóc vô tư lự, chỉ biết ăn học, ngày hai buổi đến trường. Nhớ lắm cái cảm giác mải miết tung tăng chạy theo bắt lấy những trái dầu xoay rơi suốt dọc đường về...
Ấu thơ trong tôi, mát dịu những cơn gió thoảng nhẹ nhàng giữa những bữa ăn đạm bạc ấm áp khó quên của thời bao cấp. Những bữa ăn thật ngon với các món dân dã nhưng chan chứa tình thương yêu ngọt ngào. Bên mâm cơm quây quần đó, những câu chuyện về cuộc sống xung quanh, về chuyện học tập của con cái, về những lo toan vui buồn khó khăn của mọi thành viên đều được sẻ chia trong những tiếng cười không dứt.
Len lỏi trong những bình yên ấy, là thoáng bâng khuâng hiếm hoi của đứa trẻ khi nhìn bóng cha to lớn đổ nghiêng xuống sân nhà giữa trưa hè chói chang nắng gắt lúc cùng Người loay hoay với đống ngói, vữa, gạch, cát, xi măng, sơn để Sơn nhà, sơn lại tường rào chuẩn bị đón Tết. Đôi mắt ngây thơ khi ấy đã bắt đầu hiểu thế nào là những lo toan vất vả của mẹ cha giữa cuộc đời này. Cũng từ lúc đó, tôi chưa bao giờ ngừng kính yêu và tự hào về Người cha ấy.
Thời gian cứ thế trôi đi, đất nước bước vào thời mở cửa với biết bao cơ hội và thay đổi. Kinh tế gia đình khá hơn, chúng tôi có những bữa ăn ngon hơn và ngôi nhà đơn sơ thân yêu cũng ngày một khang trang bề thế hơn nhà cũng được sơn sửa lại đôi lần. Nhưng có lẽ, điều may mắn và hạnh phúc nhất với gia đình tôi chính là việc vẫn luôn gìn giữ được nếp nhà gia phong, những bữa cơm đầm ấm, những lời chia sẻ động viên và sự gắn kết giữa các thành viên như ngày nào. Với chúng tôi, ba vẫn luôn là “người xây nhà vĩ đại nhất” và mẹ vẫn luôn là “người xây tổ ấm tuyệt vời nhất”. Có lần ba tôi nói vui, nếp nhà ấy là “bất khả xâm phạm” vì đó chính là "của để dành" cho các thế hệ sau này của chúng tôi.
Rồi chúng tôi chúng tôi cũng phải lớn lên, mỗi người đều có gia đình riêng của mình. Tôi giờ đã trở thành một người chồng, người cha và là trụ cột trong ngôi nhà của riêng mình với người vợ hiền và những đứa con ngoan. Hơn bao giờ hết, tôi thấm thía những lời dạy của cha bao năm qua và cảm nhận rõ trách nhiệm của mình để "bảo vệ tổ ấm" như ba ngày xưa đã làm để chăm lo, bao bọc cho mẹ con chúng tôi ngày xưa. Dù ở đâu hay trước khi bắt tay thực hiện bất cứ công việc gì, từ những việc nhỏ hàng ngày đến những việc lớn lao hơn như xây nhà, Sơn Nhà tôi cũng nhớ đến hình ảnh ba vào những buổi trưa hè ấy và nhắc mình phải cố gắng làm thật tốt, làm việc thật tốt.
Jotun Hà Nội hiểu rằng dù bạn ở không gian như thế nào dù chật hẹp hay biệt thự xa hoa thì chúng tôi luôn muốn mang đến cho khách hàng, cho những người chúng tôi yêu thương màu sơn nhà đẹp nhất bởi mỗi người chúng ta từ những đứa nhỏ đến người lớn tuổi trong mỗi gia đình xứng đáng nhận được những điều tốt đẹp và cảm nhận được ngôi nhà là nơi lưu giữ nhiều nhất những ký ức còn lại.